Chị Phạm Anh luôn muốn đem lời ca tiếng hát đến với mọi người

Ngã rẽ cuộc đời... giấc mơ còn giang dở...

Có lẽ nếu sinh ra mà biết được công việc của mình sau này thì cuộc đời sẽ không còn gì thú vị. Nhưng nếu không làm và theo đuổi đam mê thì đó là một điều hối tiếc. Thà muộn còn hơn không, đó là những lời tâm tình của chị Phạm Mai Anh, một giáo viên giỏi của trường Việt Úc.

Với mức thu nhập ổn định, sự nghiệp đang êm đềm, viêm mãn, hạnh phúc nhưng chính chị cũng không ngờ hiện tại mình là một giáo viên. Nhớ thời còn đi học, chị là cây văn nghệ hoạt động sôi nổi ở trường, thời ấy cô bé ấp ủ giấc mơ trở thành ca sĩ và được biểu diễn trên các sân khấu lớn. Ước mơ đẹp đẽ là thế, quyết tâm chinh phục là thế, nhưng cuối cùng giáo viên là nghề hiện tại chị đang làm.

Hồi ấy điều kiện không cho phép và những định kiến của gia đình đã cản trở tôi theo đuổi niềm mơ của đời mình. Tôi đành tạm gác nó lại... để rồi giờ đây, nghĩ lại, mà cảm thấy hối tiếc. Nếu quyết liệt hơn thì có lẽ cuộc đời tôi sẽ đi theo hướng khác...”.

Thắp lại giấc mơ...

Người ta thường nói, dòng sông không bao giờ chảy ngược. Theo đuổi giấc mơ nghề nghiệp cũng thế, chu rèn và khổ luyện từ tấm bé để khi lớn lên thực hiện nó. Nhưng với hoàn cảnh của chị Mai Anh thì không theo quy luật ấy, có thể nói chị đang “lội dòng nước ngược”.

Tôi biết giờ đây tuổi đời, sự nghiệp không cho phép tôi trở thành một ca sĩ chuyên nghiệp. Nhưng không ai có thể cấm cản tôi thỏa sức niềm đam mê ca hát của mình. Dù có muộn màng, dù vấp phải những khó khăn nhưng tôi đã quyết thắp lại giấc mơ của mình...”.

Dẫu có những chông gai trên bước đường chinh phục giấc mơ ca hát ở độ tuổi “hiếm”, nhưng chị vẫn có nguồn động viên và khích lệ lớn từ gia đình nhỏ của mình. Ai cũng ủng hộ, cổ vũ chị mỗi khi chị cất giọng hát trên sân khấu.

Cũng may cho tôi là ở từng tuổi này mà mọi người trong gia đình rất ủng hộ cho tôi thực hiện giấc mơ còn giang dở. Họ tạo điều kiện để tôi thỏa mái tập luyện và biểu diễn. Chứ mỗi việc giảng dạy ở trường cũng đã ngốn hết thời gian của tôi...

Nhưng vốn là người cẩn thận và tỉ mỉ, chị vẫn chu toàn mọi việc từ giảng dạy ở trường, việc nhà cho đến ca hát.

Phạm Mai Anh luôn cháy hết mình trên sân khấu

Cháy hết mình trên sân khấu...

Nhin cách chị cầm micro, nhìn cách hát và những biểu cảm trên gương mặt cũng đủ thấy sự quyết tâm biểu diễn trên sân khấu của chị mãnh liệt đến dường nào. Khi có cơ hội biểu diễn chị đều chuẩn bị và tập luyện thật kĩ, vì theo quan niệm của chị, mỗi lần được hát là mỗi lần làm sống lại giấc mơ và không gì cưỡng lại được.

Tôi hát là để bù lại cho quãng thời gian dài trước đây không được hát. Tôi hát như thế đây là lần cuối cùng tôi được hát...

Nên từ chữ từng câu chị thốt ra quyện vào giai điệu những giai điệu du dương của bài hát như thể đang thôi miên người nghe, vừa ngọt ngào, cảm xúc, mộc mạc, chân thành... như một lời tự sự từ trong tâm thản.

Bởi thế khi được hỏi, nếu có một ngày vì lý do nào đó buộc chị từ bỏ niềm đam mê ca hát, thì ngay lập chị đáp: “Tôi không bao giờ từ bỏ nó...”.