Quá hà khắc với mọi người

Đi làm ai cũng mong được sếp yêu thương và đồng nghiệp yêu quý. Mỗi ngày bước vào công ty mà gặp ngay một nụ cười tươi rói thì tự nhiên lại thấy lòng an vui lạ. Bạn cũng thấy vậy mà phải không? Chẳng ai mong mình đi làm mà suốt ngày gặp một người sếp suốt ngày quan tâm tiểu tiết xem nay có bao nhiêu hạt bụi trên áo của nhân viên mình hay luôn phải đối mặt với một người đồng nghiệp mà suốt ngày soi mói chuyện người này người kia rồi phán xét, bàn tán. Nếu bạn là một nạn nhân trong những tình huống trên thì bạn có vui nổi không? Chắc sẽ lại nhảy dựng lên và nhiều khi là nghỉ việc không chừng. Chính vì vậy mà tại sao chúng ta không nhìn nhau bằng ánh mắt thoáng hơn, bao dung hơn? Thật ra, chỉ cần bạn nhẹ nhàng với cuộc đời thì cuộc đời sẽ nhẹ nhàng lại với bạn. Tâm ngay thẳng và thoải mái thì làm việc gì chả xong. Đôi khi làm sếp cũng nên vui vẻ với nhân viên của mình để kéo mọi người lại với nhau, tình cảm mọi người trong công ty sẽ tốt hơn, làm việc năng suất hiệu quả hơn. Với đồng nghiệp thì đừng xét nét hay thích phán xét người khác quá! Chắc gì bạn đã sống được cuộc đời của người ta mà lên tiếng.

Không ai mong mình đi làm mà gặp một người sếp suốt ngày quan tâm tiểu tiết hay luôn phải đối mặt với một người đồng nghiệp suốt ngày soi mói rồi phán xét, bàn tán

Luôn muốn mình tỏa sáng

Mọi người luôn muốn đi lên chứ có ai muốn mình đi lùi. Chính vì vậy mà việc đấu đá nhau rồi tranh đua là điều không tránh khỏi nơi làm việc. tuy nhiên không phải cứ vì muốn hơn người khác mà bất chấp đạo lý, bất chấp quy định của công ty mà tìm cách đẩy người khác xuống cho mình đi lên hay dùng thủ đoạn chia rẽ, nói xấu chỉ mong khiến người kia bị hạ danh dự. Nhưng bạn ơi, trước khi người ta đánh giá người bị bạn nói xấu thì trong mắt họ bạn đã tệ lắm rồi! Có thể với người kia họ tệ thật nhưng bạn đừng nói với mọi người vì chắc gì họ đã biết người đó xấu thật hay ít nhât họ chỉ tệ với bạn còn mọi người thì không. Ai đúng ai sai không đến phiên bạn phán xét, cũng đừng vì muốn tỏa sáng mà chà đạp, xem thường người khác. Vì núi cao có núi cao hơn, ai biết sau này mọi chuyện thay đổi sao.


Thử hỏi bạn sẽ như thế nào nếu gặp người như vậy? Ngộp thở, áp lực và căng thẳng là những thứ có thể diễn tả

Tính toán từng chút một

Tôi rất sợ người hay so đo, tính toán. Vì sao hả? Vì với họ thì những việc bạn làm cho họ luôn được họ đem ra đong đếm. Với những người này thì lòng tốt của bạn không bao giờ là đủ cả. Thật sự họ luôn cho rằng bạn nợ họ. Nếu họ nợ bạn thì họ mau quên lắm nhưng bạn mới vay mượn họ đã vội nói ra nói vào. Thử hỏi bạn sẽ như thế nào nếu gặp người như vậy? Ngộp thở, áp lực và căng thẳng là những thứ có thể diễn tả. Vậy thì tự hỏi xem bản thân mình có như thế không; nếu có bạn tự biết mình nên làm gì rồi đấy! Đôi khi mình bớt suy tính chút cho cuộc sống thêm vui bạn nhé! Biết đâu nhờ vậy bạn sẽ đỡ mệt mỏi hơn. Cuộc sống đã quá xô bồ nên tại sao mình còn khó khăn với bản thân làm chi.

Cuộc sống đôi khi khó khăn quá nên việc người người thương nhau chút, hiểu cho nhau chút là rất cần thiết. Ai chả có khuất mắt, ai chả có những mối bận tâm riêng. Vậy thì thay vì quan tâm cuộc sống người khác thì hãy lo tốt cho cuộc đời của bạn.