Hãy là một “kẻ nổi loạn” đúng đắn

Đi làm, dưới quyền các nhà quản lý, bạn chọn phương án “làm thinh mà sống” răm rắp nghe theo mọi lời chỉ đạo của các sếp, hay chọn trở thành một người khác biệt như là việc bạn sẵn sàng phản bác lại các yêu cầu của cấp trên khi cảm thấy nó không đúng đắn?

Tỷ phú người Anh - ông Richard Branson

Ông Richard Branson khuyên: "hãy là chính bản thân mình, nếu thấy có gì đó sai thì đừng ngại mà không cất tiếng nói, đừng im lặng và chỉ tuân theo lề lối cũ”.

Ông Richard Branson cũng thừa nhận “nếu trở thành nhân viên, ông sẽ có thể là một “ca khó” của các sếp, bởi người quản lý chắc chắn sẽ phải chịu đựng những tính cách nổi loạn của ông. Song Richard cũng khẳng định rằng ông vẫn sẽ được đối xử tốt bởi chính năng lực của ông. Châm ngôn của ông là: “Hãy chăm sóc, tôn trọng tôi và chấp nhận rằng tôi chính là một mảnh gỗ vuông trong cái lỗ tròn”.

Ông lập luận rằng những ý tưởng mới và động lực mà những nhân viên nổi loạn này mang đến cho doanh nghiệp lớn hơn nhiều so với những trở ngại trong quá trình làm việc với họ. Nói theo cách khác, đây là những nhân viên “có tài có tật”.

Trong kinh doanh, những ý tưởng “nổi loạn”, mới lạ cũng thường xuyên được khách hàng đón nhận với sự ủng hộ rất cao. Nghiên cứu của Giáo sư Francesca Gino trực thuộc Đại học Havard cũng cho rằng điều này sẽ thúc đẩy sự nghiệp và làm giàu những phẩm chất của bạn trong tương lai

Tuy nhiên, chắc chắn một điều, những “nổi loạn” của bất cứ nhân viên nào, dù lắm tài lắm tật, cũng chỉ nên nằm trong khuôn khổ cho phép. Bởi nhân tài thì đáng trọng dụng, nhưng rõ ràng không gì là không thể thay thế.

Tuyển những “kẻ nổi loạn” lắm thách thức lớn nhưng đầy thú vị

Ở Thành phố Dallas, bang Texas của Mỹ có tiệm beef-steak rất nổi tiếng, tên là “Beef-steak Dirty” – Beef-steak Dơ bẩn”. Tiệm beef-steak lấy tên “Dơ Bẩn” làm sao thu hút được khách?. Kỳ thực, ngược lại với sự tưởng tượng của mọi người, việc kinh doanh của tiệm này hết sức thịnh vượng; ông chủ nhờ đó mà phát tài lớn. Nó trở thành thương hiệu thành công được mọi người khen ngợi.

Ngoài điểm đặc biệt từ cái tên, thì cách bài trí trong tiệm cũng rất đặc biệt, trong tiệm chỉ thắp sáng bằng đèn dầu, phía trên trần là một lớp bụi nhân tạo; tường xung quanh dán nham nhở vô số mảnh vải và mảnh giấy; ngoài ra còn treo những vật trang trí như cày gỗ, lưỡi cuốc, dây xỏ mũi trâu, mũ bện và tượng điêu khắc bằng gỗ của người Indians. Bàn ghế trong tiệm đều làm bằng gỗ, chế tạo thô sơ phỏng theo đồ cổ, ngồi lên ghế phát ra tiếng cót két.

Điểm đặc biệt nhất của quán, là quy định khách tới đây ăn không được đeo cà vạt, nếu không sẽ bị cắt nát.

Tuyển những “kẻ nổi loạn” lắm thách thức lớn nhưng đầy thú vị

Đã từng có nhiều thực khách hiếu kì hoặc nghi ngờ, đã thắt cà vạt đến. Không ngờ có hai cô gái tươi cười rạng rỡ tiến tới. Một người cầm kéo, một người cầm thanh la, chỉ thấy thanh la vang lên, kéo bập xuống cà vạt của vị khách đã bị cắt đứt một đoạn.

Người quản lý đứng sẵn bên cạnh, đưa cho vị khách bị cắt cà vạt một ly rượu thơm, tỏ ý trấn an và xin lỗi. Ly rượu này không lấy tiền, kỳ thực giá tiền của nó đủ để bồi thường cho chiếc cà vạt bị cắt đứt. Đoạn cà vạt bị cắt cùng với danh thiếp có ký tên của vị khách này sẽ được dán lên tường làm lưu niệm.

Vị khách bị cắt đứt cà vạt bất kể vì hiếu kì hay vì muốn thử hoặc không biết quy tắc ở đây, tuyệt nhiên không vì hành động này mà mất vui, ngược lại cảm thấy rất thú vị. Các mảnh giấy và mảnh vải dán đầy lên tường ở đây là những vật lưu niệm như thế.

Kể cả trong kinh doanh hay trong công việc, việc “nổi loạn” là rất cần thiết. Chính những nhân viên “nổi loạn” lại thường xuyên có những ý tưởng sáng tạo, độc đáo trong công việc.

Một điều chắc chắn, với những nhà quản trị tốt, việc hòa hợp với những “nhân viên nổi loạn” này không khó. Những người nổi loạn, và cả những nhân viên khác, thực ra đều có chung mục tiêu là tiến về phía trước, đặt lợi ích công ty lên trên. Đây cũng chính là điểm tựa để các nhà quản lý khai thác để “sống chung” với chính những nhân viên nổi loạn.

Chính tỷ phú Richard cũng cho rằng, dù phải chịu đựng những tính cách nổi loạn đó, tuy thế, các nhà quản lý cũng cần thiết phải quan tâm tới những nhân viên đó ngăn chặn mọi rủi ro có thể xảy ra, bới những người tài với tính cách bốc đồng có thể làm cả doanh nghiệp chao đảo theo.

Tỷ phú Richard cho rằng, khi chọn nhân viên ông sẽ “chọn người không biết theo khuôn phép” bởi ông sẽ nhìn thấy những tính cách của chính bản thân ông trong đó: Dám đương đầu với rủi ro và không sợ vấp ngã./.