Có một Đà Lạt rất "tình" cho những kẻ mộng mơ
Bạn yêu những hàng thông căng đầy nhựa sống, hay những ngọn thác vùng vĩ của xứ sở mờ sương? Tôi lại yêu tất cả những gì thuộc về Đà Lạt, say đắm như một kẻ si tình. Tôi có thể ngồi hàng giờ để ngắm mặt hồ Tuyền Lâm êm đềm, hay dậy sớm quấn chăn ngồi ban công, ôm cốc cà phê nóng hổi đợi từng tia nắng rẽ làn sương, buông mình lên cây lá.
Có những cung đường quanh co phủ đầy màu xanh của vùng Tây Nguyên đại ngàn, tự cảm thấy nó nhẹ nhàng đến lạ. Thuê một chiếc xe máy, vượt qua những con đường dốc ngoằn ngoèo, bạn sẽ đến được những vùng đất thiên đường tuyệt đẹp.
Mảnh đất mù sương hiền hòa và êm dịu, khoác lên mình vẻ hoang sơ, thôi thúc người ta khám phá. Đến Đà Lạt, đừng vội vàng đi hết những điểm du lịch nổi tiếng. Bên dòng đời hối hả, quay cuồng, có một Đà Lạt bình yên, nằm ngoài guồng quay đấy. Người ta tìm về Đà Lạt để sống chậm, để tìm sự thư thái cho tâm hồn.
Đà Lạt mang vẻ đẹp của một nàng thiếu nữ trong trắng, tinh khôi, một vẻ đẹp mà ai cũng khao khát, kiếm tìm và làm say đắm bất cứ kẻ lữ khách nào ghé qua. Quả thật nếu đến Đà Lạt mà chỉ loanh quanh trong trung tâm thành phố thì thật là uổng phí. Vẻ đẹp của xứ sở ngàn hoa nằm ở những vùng ngoại ô hoang sơ, với những đồi thông bạt ngàn, xanh ngát.
Nhiều người đến, chụp hình, viết, nói, kể về Đà Lạt lắm rồi, nhưng cái mảnh đất này dường như chưa bao giờ là chủ đề buồn tẻ nếu bạn đang bàn về du lịch. Đà Lạt không vui nhưng yên bình rất lạ. Đôi khi người ta buồn ấy, cái cần thiết không phải là những chén rượu để quên sầu, những cuộc vui để quên đi nỗi nhớ, những áo quần để lấp đi vết rãnh trong tim…
Tất cả chỉ cần một bản nhạc không lời đồng cảm, như Đà Lạt, như cảnh vật và cả cái mùi không khí mang hơi thở cao nguyên man mác nơi này.
Bình luận